Tổ chức không gian Cấm Thành – Thăng Long
20:01 27/02/2022
Kể từ khi xây dựng, chính điện Kính Thiên luôn đóng vai trò trung tâm của Cấm thành Thăng Long.
Điện Kính Thiên là kiến trúc trung tâm của Cấm thành Thăng Long, nơi ngự của Hoàng đế, là cung điện quan trọng bậc nhất, nơi cử hành các nghi lễ long trọng nhất của triều đình, nơi đón tiếp sứ giả nước ngoài và là nơi thiết triều bàn những việc quốc gia đại sự, biểu trưng cao nhất của quyền lực quốc gia Đại Việt thời Lê (Thế kỷ 15 – 18).
Chính điện Kính Thiên trong lịch sử
Theo Đại Việt Sử ký toàn thư, điện Kính Thiên được xây dựng năm 1428 đời Vua Lê Thái Tổ và hoàn thiện vào đời Vua Lê Thánh Tông năm 1465. Theo các nguồn tư liệu điện Kính Thiên được xây dựng trên núi Nùng, ngay trên nền cũ của cung Càn Nguyên, Thiên An thời Lý – Trần [1].
Điện Kính Thiên còn gọi là điện Thị Triều nơi đức Hoàng đế ra ngự để thực thi các hoạt động chính sự và cử hành các nghi lễ, nghi thức của quốc gia Đại Việt.
Từ giữa thế kỷ 18, quyền lực của chúa Trịnh ngày một lớn mạnh, lấn át quyền hành vua Lê, vai trò của điện Kính Thiên cũng đi xuống và trở thành điện thờ trời đất và phụ phối thờ Lê Thái Tổ, nghi lễ thị triều chuyển xuống cổng Kính Thiên, tức là Đoan Môn, hoặc là tại điện Cần Chánh [2].
Năm 1786, để tỏ ý khôi phục quốc thống, tướng Tây Sơn Nguyễn Huệ đã đề nghị cho khôi phục lễ Đại triều tại điện Kính Thiên [3]. Đầu triều Nguyễn, đời vua Gia Long, điện Kính Thiên thời Lê vẫn còn tồn tại, Quốc sử quán triều Nguyễn cho biết: Năm 1802, vua xa giá Bắc Thành, dừng lại ở Thăng Long, ngự ở điện Kính Thiên (do nhà Lê xây dựng) [4].
Đến năm 1816, nhà Nguyễn phá bỏ điện Kính Thiên xây điện Long Thiên (hình 2-3) [5], năm 1887 – 1888 người Pháp xây dựng trụ sở Pháo binh trên nền điện Kính Thiên khiến khu vực này trở thành phế tích.
Không gian thiết triều trong lịch sử
Dưới triều Lê sơ, khu vực chính điện Kính Thiên có một khoảng sân rất rộng là Đan Trì, nơi tổ chức các nghi lễ và sự kiện quan trọng của triều đình. Theo biên niên sử, Đan Trì gắn bó mật thiết với chính điện Kính Thiên tạo lên không gian thiết triều. Tên gọi Đan Trì xuất hiện lần đầu tiên vào năm 1437, lúc đó tháng 11 vua bái yết Thái Miếu, khi về cung Lễ Bộ ty bày nghi trượng ở Đan Trì, Vua mang triều phục, áo cổn, mũ miện ngự ở điện Hội Anh [6].
Trước đây, khi đề cập đến sân Đại Triều các nhà nghiên cứu chỉ nhắc đến sân Đan Trì và phân biệt Long Trì là sân thiết triều thời Lý, Trần còn Đan Trì là sân thiết triều của thời Lê. Tuy nhiên, sân Đan Trì chỉ là một khoảng sân trong tổng thể cấu trúc sân Đại triều nghi thời Lê. Trong các cuộc khai quật từ thềm rồng đến Đoan Môn, dấu tích sân gạch vồ đều đã được phát hiện. Hiện trạng của dấu tích sân Đan Trì về cơ bản gạch đã bị bóc dỡ nhiều, chỉ còn sót lại các mảng nhỏ gạch vồ xám (hình 5-6). Nền sân gồm 2 lớp; lớp đất đắp tôn nền và lớp bột gạch đập nhỏ sau đó phủ nước vôi tạo chất kết dính trước khi lát gạch, kích thước gạch rộng 15 – 16cm, dài 28 – 30cm, dày 14 – 15cm.
Theo khảo cổ học, các đợt khai quật khảo cổ học ở đây cho thấy cấu trúc khu vực Trung tâm Hoàng thành Thăng Long thời Lê Trung hưng về cơ bản gần trùng với cấu trúc Thăng Long thời Lê sơ qua dấu tích của Đoan Môn, Ngự đạo, sân Đan Trì, kiến trúc hành lang Đông – Tây cách nhau 93m [12].
Như vậy, khảo cổ học đã xác định chuẩn xác cấu trúc sân Đan Trì, đó là một khoảng sân rất lớn kéo dài từ thềm rồng đến cửa Đoan Môn diện tích là 10.300m2, chính giữa sân là ngự đạo rộng 6,2m, chia 3 khoảng giữa rộng 3,2m, hai bên là 1,5m, bao quanh sân Đan Trì là kiến trúc hành lang. Bước đầu nhận định sân Đại triều thời Lê có 2 cấp nền, thấp nhất là Đan Trì, sau đó đến Long Trì (sân dưới lan can đá).
Lời kết
Kể từ khi xây dựng, chính điện Kính Thiên luôn đóng vai trò trung tâm của Cấm thành Thăng Long.
Qua kết quả khai quật khảo cổ học, trong tầng văn hóa thời Lê sơ đã phát lộ một tổ hợp dấu tích kiến trúc gồm hành lang, sân, ngự đạo, tường bao được tổ chức chặt chẽ tạo ra không gian đầy đủ của khu vực điện Kính Thiên, theo đó Đoan Môn là cổng chính, trong Đoan Môn là một khoảng sân rộng gồm 2 cấp Đan Trì và Long Trì, chính giữa là Ngự Đạo từ Đoan Môn dẫn thẳng lên lan can đá điện Kính Thiên, bao quanh là kiến trúc hành lang, ngoài cùng là tường bao hay còn gọi là tường điện (hình 8).
So sánh không gian chính điện Kính Thiên với không gian chính điện kinh đô Huế, Bắc Kinh (Trung Quốc), Fujiwara, Nara, Kyoto (Nhật Bản), Gyeongbokgung (Hàn Quốc) cho thấy có sự gần gũi với không gian trung tâm của những cung điện khu vực các nước Đông Á.
TS.KTS Trần Việt Anh
TÀI LIỆU THAM KHẢO